
Chùm thơ dự thi 08 với chủ đề “Quê hương” của các tác giả: Nguyễn Vĩnh Bảo, Bùi Xuân Tuấn, Nguyễn Huy, Nguyễn Trác Hùng
Nguyễn Vĩnh Bảo
(TP Hồ Chí Minh)
THÁNG NĂM QUÊ TÔI
Tháng năm Vĩnh Bảo quê tôi
Đồng chiêm vào vụ ngập trời tiếng ve
Oi oi cái nắng sang hè
Sắc hoa phượng thắm đỏ khoe bên đường
Tiếng chim ríu rít thân thương
Nồng cay mùi thuốc lào vương áo người
Ngập ngừng nghe tiếng mưa rơi
Tháng năm mùa nhớ đầy vơi tìm về
Nhớ vầng trăng sáng trời quê
Cánh đồng Láng Bống bên đê trải dài
Sông Chanh sóng sánh ban mai
Hoàng hôn nhuộm tímthương ai má hồng
Tháng năm vàng cả cánh đồng
Mấy cô đi gặt chưa chồng nghịch ghê
Mặc cho kẻ nói người chê
Quanh năm chỉ biết mải mê ruộng đồng
Làng em khối đứa chưa chồng
Em đâu có vội bằng lòng theo anh…
Tháng năm nỗi nhớ vây quanh
Tìm câu lục bát để dành tặng nhau.
.
.
Bùi Xuân Tuấn
(Hải Phòng)
LỄ HỘI NÚI VOI
Sắc màu quyến rũ, núi Voi
Bên dòng Trạm Bạc hằngÂÂÂÂ soi dáng hình
Cây rừng hang động lung linh
Đình chùa cổ kính áp mình sườn non
Hội thi “Kéo lửa thổi cơm”
Vật nam, nữ, đi “cầu thùm” hò vang
Nem An Thọ, chạo Bát Trang
Rượu An Thái- Trung Thanh Lang nức lòng
Quê hương gạo trắng nước trong
Ai đi dự hội đều không muốn về.
.
.
Nguyễn Huy
(Hải Dương)
LỤC BÁT KHÔNG ĐỀ
Hỏi trời , hỏi đất làm chi
Bao nhiêu được , mất còn gì nữa đâu
Chiều sương gội trắng mái đầu
Hạt mưa vẫn nhuộm xanh màu lá cây
Thì mình cứ uống cho say
Chén này nhớ bạn , chén này nhớ quê
Mấy câu lục bát không đề
Nửa đi lỗi hẹn , nửa về bâng khuâng
Nửa đời còn nợ ái ân
Nửa đường lạc nẻo phù vân cõi người
Mây trôi bèo dạt cuối trời
Nghêu ngao ngọn gió không lời dửng dưng.
.
.
Nguyễn Trác Hùng
(Hải Dương)
PHỐ CHIỀU
Phố chiều thăm thẳm bước chân
Giữa hàng cây với mây vần gọi trăng
Một đàn cò trắng phân vân
Ngó nghiêng chiều tìm thả dăm tiếng cười
Giữa chiều phố vắng – chân tôi
Níu vào cổ tích bóng người tri âm
Ngổn ngang bao nỗi thì thầm
Chốn quê xưa vẫn nghìn lần ruột gan
Một thời mải bước lo toan
Miếng cơm dải áo giữa gian nan đời
Bây giờ làng đã phố rồi!
Bước còn bập bỗng tìm vui với làng
Canh cua nấu lá tập tàng
Tình quê sao vẫn xốn xang thế này
Lẽ đời có trả có vay
Ngày xưa mượn đất làng này “chôn rau”
Cho dù sống ở đẩu đâu
Mái tranh bếp rạ còn lâu mới mờ
Chênh vênh một chút tuổi thơ
Mà lênh đênh mãi bến bờ mẹ sinh.
Đã vui ở chốn thị thành
Nhưng lòng trinh bạch vẫn dành nhớ quê…!
…
TVK
.