Giao lưu gặp gỡ tác giả Phong Văn Sơn 102 tuổi

alt

Ngày 2/1/2020; theo đề xuất của Chủ tịch Hội LL Việt Kiều Hải Phòng; Chủ nhiệm CLB Thơ văn Việt Kiều đã tới thăm tác giả Phong Văn Sơn 102 tuổi- Hội viên Chi hội LLVK Đông Nam Á, hiện ở nhà 42, tầng 2, Lô A8 khu tập thể Thái Phiên số 258 đường Đà Nẵng, Cầu Tre, Ngô Quyền, Hải Phòng.

alt

Ông Phong Văn Sơn sinh ngày 24/7/1919, năm nay 2020, ông bước sang tuổi 102. Sống hơn một thế kỷ, ông Phong Văn Sơn còn nhớ như in Hải Phòng đã vinh dự được 9 lần đón Bác Hồ về thăm: 20/10/1946; 2/6/1955; 31/5/1957; 1/4/1959; 10/1/1960; 18/1/1960; 16/3/1961; 22/1/1962; 23/1/1963; ông viết: Thế kỷ hai mươi, dân Hải Phòng/ Chín lần đón Bác vui tưng bừng/ Từ khi vắng Bác bao năm tháng/ Phượng đỏ dường như vẫn ngóng trông.

Ông luôn dành tình cảm đặc biệt cho Hội LL Việt Kiều Hải Phòng; Chi hội LLVK Đông Nam Á và CLB Thơ văn Việt Kiều Hải Phòng. Trong chuyến giao lưu gặp gỡ này, ông đã tặng cho BBT trang web vietkieuhp.com một chùm thơ mới sáng tác của ông gồm 05 bài. Chúc ông Phong Văn Sơn năm mới vui khỏe có thêm nhiều sáng tác thơ mới.

Chùm thơ Phong Văn Sơn


MỘT MỐC SON

Mười tư tháng mười

Hai nghìn không trăm mười chín

Một mốc son

Hội Liên lạc Việt Kiều

Thành phố Hoa Phượng Đỏ

Ba mươi tuổi tròn

Ba mươi năm dang tay không mỏi

Vươn tới các phương trời

Làm cầu nối

Việt Kiều bốn biển năm châu

Với Tổ quốc đồng bào

Với thân nhân bằng hữu

Với những kỷ niệm vàng

Thiêng liêng

Ân tình

Thơ mộng

Khi tâm hồn trống vắng

Giữa phút giây tĩnh lặng

Trong khoảnh khắc yên bình

Hải ngoại còn Việt Kiều in bóng

Cầu còn lồng lộng

Trên hành tinh.


NHỚ BÁC

Thế kỷ hai mươi, dân Hải Phòng

Chín lần đón Bác vui tưng bừng

Từ khi vắng Bác bao năm tháng

Phượng đỏ dường như vẫn ngóng trông


TUYỂN TẬP

Tuyển tập bay đi toàn thế giới

Đến tay các bạn Việt Kiều xa

Mang tình Tổ Quốc yêu thương tới

Khuây khỏa lòng ai nỗi nhớ nhà


58 ĐIỆN BIÊN

Tuổi trăm lẻ một nhưng còn nhớ

Những buổi giao lưu thật ấm nồng

58 Điện Biên đều mỗi tháng

Thi nhân họp mặt đổi trao lòng


THƠ

Vợ gắt, úi dào thơ với thẩn

Không cơm thử sống với thơ luôn

Chồng cười, em ạ nên thông cảm

Thiếu nợ đời anh lại thấy buồn.

PVS

Bài viết khác